Social Icons

Tuesday, July 24, 2012

Nếu yêu thương của tớ bị chối từ…



Một ngày, sau một trăm ngày lặng lẽ theo sau cậu, tớ đã quyết định sẽ nói ra điều bí mật trong lòng mình. Tự tin là mình có đủ dũng cảm chấp nhận mọi thứ, kể cả một lời chối từ. Nhưng khi điều đó trở thành sự thật, tớ nhận ra mình cũng quá nhỏ bé mà thôi…

Tớ thật sự đã nghĩ đến cậu trước mỗi giấc ngủ, soạn ra cả ngàn tin nhắn ngọt ngào chẳng một lần dám gửi đi, và ước gì một ngày cậu có thể quay đầu lại và nhìn theo người luôn đứng chờ cậu ra về ở phía hành lang.



Tớ thật sự đã cài password tất cả mọi thứ bằng tên cậu, đã nuôi đầy con heo đất bằng những mảnh giấy nhỏ ước mơ, và viết nhật ký tất cả những lần cậu nheo mắt nhìn tớ.


Tớ thật sự đã run rẩy lúc cậu mỉm cười nhường tớ cái áo mưa khi tan học mà trời thì tối mịt, đã tỉnh giấc mà ước gì mình ngủ mãi trên lưng cậu khi được đưa xuống phòng y tế trường, và không thể thở nối khi cậu đến từ phía sau và đưa tay bịt mắt tớ dò hỏi.

Tớ cũng không ngăn nổi mình không nhìn lén mỗi khi cậu cúi đầu nghiêng nghiêng, tay hí hoáy giảng cho tớ hiểu một bài Hình không gian phức tạp. Cũng không thể không lạc nhịp tim mình khi thấy cậu áo sơ mi trắng đứng trong nắng và mỉm cười, hay lúc gãi đầu vì bị cô Sử bắt bí một câu hỏi khó nhằn trên bục giảng.

Tớ không ngăn nổi lòng mình tự nhiên nhói lên khi cậu với ai cũng tốt vô điều kiện, không tránh được những ý nghĩ ích kỷ khi thấy cậu đồng ý chở nhỏ trưởng lớp bên cạnh về chỉ vì nhỏ không có xe, hay sẵn lòng giảng bài cho tất cả những đứa nào vác tập tới hỏi.

Nếu như tất cả những điều cậu làm là sự vô tư trong sáng, thì phải chăng tớ đang dần bước ra khỏi tuổi ngây thơ mà vào những ngày tim bắt đầu hết bình yên?

Lòng tốt thì có đòi hỏi gì điều kiện, và chẳng phải với ai cậu cũng là một người tử tế hay sao. Có phải chỉ riêng tớ được cậu giúp trực nhật, khi mà ngày nào cậu cũng phụ bác bảo vệ già kéo cánh cổng trường to lớn nặng nề đến thế. Đâu phải riêng tớ được cậu lo lắng khi thỉnh thoảng vô tình tớ vẫn gặp cậu nhẹ nhàng nâng tay một cụ già qua đường đấy thôi.

Cậu vẫn chẳng có ai cả, vẫn chưa có ai là một người đặc biệt trong tim cậu lúc này ngoài cuộc sống tuyệt vời mà cậu đang tận hưởng. Nhưng không có nghĩa là tớ sẽ có thể bước vào lòng cậu như một người thay thế. Cậu bảo làm như vậy là ích kỷ và bất công cho tớ biết bao nhiêu. Tớ gật gật đầu, cố lắm mà nước mắt vẫn rơi.

Cám ơn vì dù sao cậu cũng đã chối từ tớ một cách đàng hoàng và thẳng thắn. Thật lòng tớ đã không thể kiềm mình không khóc trước mặt cậu. Bao nhiêu hy vọng, bao nhiêu yêu thương cùng ngần ấy đợi chờ để nghe một lời từ chối, tớ nhận ra sau vẻ cứng cỏi cuả mình, tớ vẫn là một đứa mau nước mắt đấy thôi.

Cảm ơn vì cậu đã không hề khiến tớ cảm thấy có lỗi hay áy náy vì hành động của mình. Cậu đã lắng nghe rất chăm chú bằng tất cả sự tôn trọng, để tớ biết rằng dẫu tớ không được đáp lại, thì cậu vẫn xem tớ là một cô nàng dũng cảm biết bao nhiêu. Vì cậu đã không hề bật cười trước lời tỏ tình dù chuẩn bị cả tháng trời nhưng khi thốt lên nghe cũng thật vụng về và ngốc nghếch. Vì cậu đã thật sự thông cảm cho khuôn mặt tớ đối diện đỏ bừng lên mà không hề tỏ ra thương hại hay chê cười. Vì đúng như cậu nói, tình yêu thì có lỗi bao giờ, và yêu thương một ai đó thì có gì là sai?

Cậu vẫn vậy, tốt bụng đến đau lòng. Từ chối tớ rồi mà còn dịu dàng dỗ tớ thôi khóc, còn nhẹ nhàng đưa cho tớ một mảnh giấy thơm và chở tớ về nhà. Từ chối rồi mà còn dặn dò tớ ngủ sớm trước khi quay đi, bảo tớ chăm lo sức khỏe vì trời lạnh mà mùa thi lại gần đến. Hỏi sao tớ không nghĩ nhiều….

Nhưng, ngày mai thôi, tụi mình lại có thể tiếp tục đến lớp và làm bạn. Khóc như thế này là đủ rồi, gặp nhau ngày mai lại có thể cười vui và kéo đi ăn vặt.

Tớ lớn rồi, đủ kinh nghiệm để hiểu rằng thật khó khăn khi bắt mình phải dối lòng mà yêu thương một ai đó, hiểu sự mệt mỏi khi vì lịch sự phải trả lời những tin nhắn thăm hỏi hàng ngày của những cái đuôi, lẫn việc khó xử khi người vừa bị mình từ chối lại đâm ra coi mình như…kẻ địch.

Vì vậy, yên tâm là tớ sẽ là một fan hâm mộ cậu trung thành, và chấp nhận đứng từ xa trong đám đông vây quanh cậu, âm thầm dõi theo từng bước chân cậu trong cuộc sống này. Tất cả đã nói ra rồi, lòng của tớ, một ngày nào đó cậu sẽ hiểu thôi.
Dù thế nào đi nữa cậu thật sự là một chàng trai đáng yêu và rất đáng để yêu. Chắc phải rất rất là lâu nữa tớ mới có thể yêu thương thêm một ai khác nhiều đến như vậy. Và chắc chắn dẫu là bây giờ hoặc xa xôi sau này nữa, dẫu cuộc sống này thay đổi biết bao nhiêu và tớ có thêm rất nhiều mối quan hệ mới, thì những tình cảm ngày đầu tiên với hình ảnh cậu sẽ vẫn nằm ở một ngăn đẹp đẽ nhất trong trái tim này của tớ.

Rồi lại thấy biết ơn cuộc sống này, đã cho tớ gặp cậu giữa bao người, để sống với những cung bậc vui buồn trong trẻo đến thế. Và thật sự là không hề có gì là hối hận khi tớ đã nói với cậu rằng thật lòng tớ yêu thương cậu biết bao nhiêu…

Đặng Thị Hạnh Dung 
Nguồn: MTO

1 comments:

  1. Hãy dũng cảm lên cô bé!! Hạnh phúc là đấu tranh mà! :)

    ReplyDelete

 

Followers

Giới Thiệu Blog

Chúng tôi chia sẻ mọi mọi loại tài nguyên sẵn có trên mạng và hoàn toàn miễn phí. Hãy cũng tham gia bình luận để có được những phút giây vui vẻ trong cuộc sống của bạn!
Cám ơn

Total Pageviews